THUÊ MÁY TÍNH XÁCH TAY GẤP Ở ĐÂU
Cho thuê laptop Hà nội đã gặp những câu chuyện tưởng chừng như chỉ có trong truyện do người viết chuyện dựa vào tình huống cho thuê để viết lên cốt chuyên. Nhưng cuộc sống là những mảnh gép rời rạc, chỉ có thông qua những câu chuyện như những ống kính thu lại cuộc sống thực tại cũng như nó kết nối lại để cuộc sống này có logic hơn. Sau đây là câu truyện cười ra “nước mắt ngọt” mà những người cho thuê máy tính chúng tôi chắc hẳn không bao giời quên vì nó quá đỗi happy trong những lúc tưởng chừng như không thể.
Đó là một buổi rạng sáng vào đầu tháng 12 năm 2005, lúc đó khoảng 4h15p sáng những người kỹ thuật chúng tôi thường hay thức khuy những khi đã ngủ thì rất say. Đang trong cơn ngủ say, chợt có tiếng chuông điện thoại di động reo vang, tôi bật dậy nghĩ rằng có việc gia đình gấp đây, tiếng chuông vẫn hối hả kêu, màn hình điện thoại bật sáng liên hồi, tôi vội vơ lấy điện thoại, nhìn nhanh trên màn hình thấy không phải số quen có trong danh bạ, chợt tôi nghĩ rằng người nào đó nháy máy chăng, nhưng tôi vẫn nghe vì nghĩ rằng không nghe rồi họ sẽ gọi lại. Khi tôi alo thì đầu điện thoại bên kia cất lên giọng rất vội vả, gấp gáp, “anh có còn máy tính xách tay cho thuê không?” tôi như phản xả hỏi lại ngay “sao chị lại hỏi thuê lúc này ” giọng cô ấy là vội cướp lời tôi ngay “anh giúp em cho em thuê một chiếc laptop Core i5 ngay bây giời không em lỡ chuyến mất”. Lúc đó tôi chợt hiểu ra, có việc thật gấp khi nghe qua giọng nói của cô ấy, tôi tỉnh giấc hẳn không hỏi nữa chỉ nói “em đến lấy máy tại số 17A ngõ 71 Lê Văn Lương ngay nhé”, cô ấy lại hốt hoảng “anh ơi em không kịp, anh mang giúp em ra bến xe Mỹ Đình không thì em chết mất” tôi như phản xạ “được rồi em chờ đó, anh ra luôn, mở điện thoại anh gọi nhé”. Chỉ vậy thôi tôi đút Laptop vào cặp lao ra đường bằng con xe Future đầy úp kỷ niệm, phi thẳng tới bến xe Mỹ Đình. Đã đến cổng bến xe, tôi rút máy gọi cô bạn thuê máy, mới reo 1 chuông cô ấy đã bắt máy ngay, vẫn nguyên giọng vội vã “em đang đứng ở cổng ra đây”, tôi phi thẳng xe đến như đến chỗ người quen “laptop đây em kiểm tra đi”, cô ấy nói “thôi không kịp đâu anh xe chạy ngay giờ” cô tiếp tục “mà anh ơi em không còn tiền đặt cọc đâu”. Ôi lúc đó tôi mới sực nhớ là mình làm không đúng thủ tục rồi, khách thuê không quen thì yêu cầu đặt cọc tiền thuê, nhưng bây giờ khách thuê không mang tiền, lại rất gấp. Lúc đó tôi lấy lại sự bình tĩnh, kéo giảm sức nóng vội vã của cô ấy lan trùm sang mình, nhìn từ đầu đến chân, rồi quay về đôi mắt cô ấy trong đêm chỉ có ánh đèn vàng cao áp, cộng với ánh sáng sớm mùa đông chưa đủ rõ hẳn, có vẻ cô ấy bối rối nhưng chẳng hiểu sao tôi nói theo phản xạ tự nhiên “em mang đi cho kịp công việc, khi nào về trả lại công ty, chỉ cần em đừng tắt máy điện thoại”, cô ấy cảm ơn rối rít, chạy vụt vào bến lên xe, cũng là lúc xe chuyển bánh vào Sài Gòn.
Tôi trở về trong lòng vừa vui vì mình đã làm điều gì đó rất to lớn đối với họ, những cũng đan xem thấy cái gì đó thiếu thiếu. Ồ đúng rồi, cả những giấy tờ tùy thân đơn giản của cô ấy tôi cũng không giữ lại.
Trên đường đang trở về, chuông điện thoại tôi reo lên, đúng là số cô ấy gọi lại, lúc đó giọng cô bình tĩnh lại, kể lại toàn bộ việc trục trặc thuê laptop tại một cơ sở gọi trên mạng từ lúc chiều, hai bên đã hẹn giao laptop lúc xẩm tối, tiền chuẩn bị cho đặt cọc nhưng cô ấy đã đặt cọc cho việc thuê laptop đó. Trong thời gian chờ xe tại bến, cô ấy mở laptop ra sử dụng, laptop sử dụng được khoảng 15p bỗng màn hình tối sầm lại không hoạt động nữa. Lúc đó cô ấy rất hốt hoảng, gọi gần 10 cơ sở không nới nào nhận giao máy lúc gần sáng. Tôi có hỏi trên mạng trang Website công ty tôi đều nằm ở top đầu, tại sao cô ấy không gọi, cô nói đã thấy Website bên tôi, nhưng do thấy quy mô công ty rất hoành tráng, chuyên nghiệp nên cô ấy nghĩ chỉ có một cái laptop gọi vào giờ này thường các công ty lớn không để ý nên cô không gọi, chỉ khi đã gọi hết các cơ sở tìm trên mạng mà không được thì cầu cứu gọi công ty tôi là chiếc phao cuối cùng, chả là hoàn cảnh của cô ấy vào thăm mẹ cấp cứu chiều hôm đó tại Bệnh viện Chợ rẫy TP HCM, trong khi đó cô ấy đang phải hoàn thiện luận án Thạc sỹ để bảo vệ vào giữa tuần sau (tức còn 8 ngày nữa). Nếu không thuê được máy tính xách tay bây giờ đồng nghĩa với việc cô ấy bỏ lỡ buổi bảo vệ luận án là chắc rồi. Và số phận cô ấy thật may mắn, mẹ cô ấy qua khỏi bệnh nguy hiểm và cô ấy kịp trở ra để bảo vệ luận án. Sau buổi bảo vệ cô ấy không quên đến công ty chúng tôi trả máy, thanh toán đầy đủ tiền thuê máy, còn mua tặng công ty chúng tôi quà miền Nam.
Sau này tôi mới nhận ra giác quan của mình hoàn toàn đúng, trong ta có phần con và phần người. Nếu chỉ làm theo phần người thì bao giờ cũng chỉnh chu, chắc chắn, trong lựa chọn phải dành phần thắng là phần hơn. Nhưng nếu tất cả phần người đều đúng vậy thì phần con đâu còn chỗ đứng trong mỗi chúng ta. Thế mà qua câu chuyện này thì phần con đã đúng còn làm được điều tốt cho mọi người (cũng có thể trường hợp của tôi là may mắn khi họ quay lại trả laptop).
Câu chuyện đã xảy hơn 10 năm rồi nhưng với tôi là câu chuyện đẹp đầy ắp tình người, hiệu quả xét trong kinh tế hiện đại (đầu tư có rủi ro lớn thì lợi nhuận càng cao vì chúng tôi được cả tiền thuê máy, được cả quả miền Nam và có thêm được khách hàng tin tưởng). Những ngày này, nhân dịp chào mừng Website mới của Công ty Bách Khoa 4, với tâm huyết một thời để nhớ, xin chia sẻ đôi điều về tình huống thuê laptop gấp hay thuê máy tính xách tay gấp. “Gấp trong nghĩa thuê” chắc hẳn nó còn “Gấp” hơn rất nhiều lần trong các từ khóa “Gấp” được tìm thấy trong “Search Goole”.